Sau khi đã biết tướng mũi, mắt, miệng, trán, mi quyền v. v...
nghĩa là tính chất quý tiện của ngũ quan, lục phủ.
nghĩa là tính chất quý tiện của ngũ quan, lục phủ.
Nhưng thiên hạ làm gì có người nào được trọn vẹn, ngũ quan lục phủ
cùng đẹp. Đến như tướng thiên tử hoàng đế còn bị đâm, bị chém huống chi
người thường! Vậy nếu chỉ có một hay hai thứ tốt tướng thì ra sao? Sách
“Nhâm Luân Đại Thống Phú” có câu:
Nhất quan thành thập niên quý hiển,
Nhất phủ tựu thập tải phú phong.
nghĩa là: Một quan (tai, hoặc mũi hoặc mắt) tốt cho ta mười năm hiển quý. Một phủ tốt cũng cho ta mười năm sung túc.
Mười năm đây phải kể là một quãng thời gian, không nên nghĩ mười
năm là 3. 650 ngày vì ngôn từ của Trung Quốc, nhất là của tướng lý, hay
mang ý nghĩa tượng trưng.
Quý hiển là sang trọng quyền thế,
Phú phong là giầu có tiền tài.
Trong xã hội, có người được cả phú lẫn quý, có người chỉ giầu mà không sang quý, có người chỉ làm lớn mà không giầu có.
Các sách tướng đều đưa ra một định lý:
Tam quang minh vượng tài tự nhiên lai,
Lục phủ cao cường nhất sinh phú túc.
Ý nói lục phủ chủ về tiền bạc giàu có.
Lại có câu: “diện đại vĩnh phong, tiền tài mãn túc” (mặt lớn vuông vắn, tiền tài nhiều).
Sách “Ma Y” viết:
Hà mục khẩu hải thực lộc thiên chung
Thiêt diện kiếm mi binh quyền vạn lý.
nghĩa là: Mắt lớn như sông, miệng rộng như biển, bổng lộc ngàn vạn, mặt sắt mày lưỡi kiếm binh quyền lớn.
Câu dưới có vẻ phản câu trên, nếu lục phủ mới chủ về tiền bạc, sao hà mục hải khẩu thuộc về ngũ quan mà cũng bổng lộc ngàn vạn?
Nếu lấy lý xét thì phú quý thường có liên hệ với nhau, ít trường hợp tách rời.
Xã hội xưa quyền quý rồi dễ có tiền. Xã hội tư bản ngày nay giầu có
đương nhiên quyền thế. Tốt hơn nên gạt bỏ sự phân biệt lục phủ tựu
nhiều tiền, ngũ quan thành thì quyền thế. Phải hợp lại để đoán chung.
Còn như người quyền thế ngôi cao mà không có tiền hoặc người giàu sang
tiền bạc mà không có quyền thế được xem như những tướng cách riêng biệt.
Tỉ dụ: quyền thế mà tướng cách thanh cao thì nghèo, quyền thế mà tướng
đục thì giầu.
Đọc chuyện Đông Chu Liệt Quốc Chí, có nhân vật tên là Tôn Thúc
Ngao, thân phận làm đến chức Tể Tướng, lúc chết nhà nghèo, con cháu phải
đi đốn củi kiếm cơm ăn. Tể tướng là quyền chức cao nhất trong triều.
Đốn củi là nghề lam lũ cùng khổ. Tôn Thúc Ngao không giàu là bởi phẩm
cách và tướng cách của ông liêm khiết, thanh cao vì nước quên nhà, đại
công vô tư.
Nhất quan thành, nhất phủ tựu. Thế nào là thành?
Thành mang ý nghĩa toàn vẹn, đẹp đẽ. Nếu chỉ có “nhất quan” thì
nhất định không thể gọi là toàn vẹn, bởi vì mũi cần phải phối hợp với
lưỡng quyền, mắt phải đi đôi với lông mày. Cho nên lúc xem tướng cần
phải nắm vững nguyên tắc phối hợp thì mới có thể định rõ thành với tựu
ra sao.
Thập niên quý hiển, thập tải phú phong. Thế nào là thập niên với thập tải? Thập niên ấy vào lúc nào?
Đó là vấn đề thuộc lưu niên và vận hạn trên tướng mặt con người.
Mỗi quan, mỗi phủ làm chủ ở số tuổi nào đó.
- Từ 1 đến 15 tuổi: vận ở tai và ở trán
- Từ 15 đến 30 tuổi: vận ở chân mày, trán
- Từ 30 đến 40 tuổi: vận ở mắt và mi
- Từ 40 đến 50 tuổi: vận ở mũi (quyền)
- Từ 50 đến 60 tuổi: vận ở miệng (cằm)
Ngoài ra, tướng học còn phân chia từng năm gọi là lưu niên hiện lên
từng lục phủ ngũ quan trên mặt nữa. (Xin xem Chương “Lưu niên khí sắc”.
Như ở trên đã nói qua, những vận hạn từ 25 đến 50 tuổi quan trọng
hơn hết đối với đời người. Học hành gây nền móng cho sự nghiệp và xây
dựng sự nghiệp ở trong quãng thời gian đó.
MI TƯỚNG
Lông mày thuộc ngũ quan,
gọi là bảo thọ quan thuộc thập nhị cung gọi là cung huynh đệ, có biệt
hiệu là La Hầu và Kế Đô, danh xưng của hai hung tinh làm chủ vận trình
lưu niên từ 31 đến 34 tuổi.
Xem chân mày có thể biết nhiều sự tương quan của đời người bao quát
cá tính, trí tuệ, sự nghiệp, sinh mệnh thọ yểu, đắc ý sớm muộn, thân
thuộc tốt xấu, vận trình bĩ thái.
Vấn quý tại nhãn, tại mi (hỏi sự sang quý của người ở đôi mắt và đôi mày).
Xem tướng mi rất khó, nó cần ý vị triết học nhưng không phải không có căn cứ khoa học.
Chân mày ưu tú nhất phải có một trong bốn điều kiện:
1) Cong dài và hữu thế (mạnh).
2) Ngang đưa lên và hữu thần (có tinh thần).
3) Thưa, mơn mởn và hữu khí (không khô héo).
4) Tú nhuận và hữu quang (không tối hãm).
Trung Quốc có danh từ mi vũ, như câu tục ngữ: “Thấy khí chất anh hùng trên mi vũ”.
Vũ đây nghĩa là mái nhà. Mặt người ta ví như cái nhà mà mi là mái
nhà để chống với mưa nắng, cho nên mi cần có hình thể lớn rộng, lại phải
khai lãng cho nhà khỏi tối và đủ không khí.
Vị trí chính xác của lông mày là mọc ngang trên mi cốt. Rồi xét
trên dưới, tả hữu ra sao. Ngay trên mi có bộ phận gọi bằng phúc đường
cốt khí nở nang mới tốt. Giữa hai đầu chân mày là ấn đường, nên rộng
rãi, đầy đặn, tối kỵ mi đầu giao nhau cắt ngang ấn đường. Cuối chân mày
gọi là khâu lăng tủng mộ nên nổi và rộng. Dưới lông mày bên trái là
ngoại dương, bên phải là ngoại âm, thông thường, ta gọi là mí mắt, nên
rộng rãi sáng đẹp, khi lông mày mọc chùm lớp xuống đó tức là áp nhãn,
phá hoại cung điền trạch (Xin xem lại Chương Thập Nhị Cung).
Sách tướng nói:
“Mi vũ khoan quảng, tâm điền viên bình”, nghĩa lông mày rộng rãi
thanh thoát, tâm hồn, sẽ thiện lương, trông xa, đại lượng, biết tiến,
biết thoái, lạc quan hướng thượng.
Mi cốt bình khởi nổi lên bằng phẳng mới hay. Ụ cao hoặc lõm đều không tốt.
Nhưng tối kỵ lõm xuống. Người nào mi cốt lõm luôn luôn tự ti, thích báo thù vặt khiến cho tinh thần mất khoáng đạt.
Gặp ai mi cốt lõm, hãy xem luôn lông mi ra sao đã. Dù mi cốt lõm
nhưng lông mày thanh tú, ngang cao hướng lên thì không tự ti, trái lại
thường tự đắc coi ý mình là nhất, cuộc đời có thể thành tựu, tuy nhiên
dễ đi vào con đường tàn bạo, bất nhân đến nỗi về sau thân bại danh liệt.
Mi cốt lõm mà lông mày thấp cúp xuống là người yếu hèn, ưa nịnh bợ, xu
phụng kẻ quyền thế, chỉ biết lợi cho mình, đem điều oán để báo ân đức.
Mi cốt lõm mà lông mi thanh tú thưa thì bi quan, chán đời, âm thầm
lạnh nhạt khó hòa thuận với người khác, lòng dạ hẹp hòi, hiếu sát hoặc
dễ tự sát.
Mi cốt lõm mà lông mi mọc ra ngoài mi cốt là người cực nguy hiểm, nói một đằng làm một nẻo, mâu thuẫn và nghi ngờ.
Nói tóm lại, người có mi cốt lõm không phải là hạng người quân tử, toàn là một lũ cô độc tàn nhẫn.
Mi cốt u cao nói lên cá tính quá mạnh thiếu tu dưỡng, tuy có chí
lớn nhưng ưa đại ngôn, vội vàng dễ nóng giận, chẳng chịu ai, luôn luôn
thích mọi người biết đến mình, quá tự tin. Nếu có tài thì thường cậy
tài. Chỉ biết tiến không biết thoái. Đến lúc việc hỏng hối chẳng kịp.
So với loại mi cốt lõm thì mi cốt cao vẫn hơn vì dù sao nó cũng còn
chút ít căn khí anh hùng, không chịu xu viêm phụ nhiệt chảy theo với
dòng nước dơ bẩn.
Thô hậu ngu lỗ
Tú huỳnh tuệ minh
Nghĩa là thô và dầy là ngu, thanh tú và sáng thì thông tuệ.
Lông mày rậm tối kỵ thô mà thiếu nét trông như một vệt mực đen lởm
chởm tán loạn, khô cứng. Người mang loại lông mày này thuộc dân cướp
trộm vừa ngu như heo, vừa dữ như hổ.
Lông mày rậm phải có nét dáng lên xuống mềm mại đi đôi với đôi mắt lớn sáng, rất tốt.
Tú huỳnh là thanh tú và sáng rỡ, không vàng đục đen bóng, sớm hiển đạt, rất thông minh.
Đoản bất cập mục bần tiện
Trường năng quá nhãn sủng vinh
Lông mày là nghi biểu của bộ mặt, cần dài, chớ ngắn. Lông mày dài
quá mắt, quá nửa là loại thông minh tài sĩ, phú quý, lợi đạt. Nếu ngắn
không bằng bề dài của mắt thì nhu nhược ưa làm ác nên thường bị khốn
ách.
Tướng lý cổ nhân nói vậy. Tuy nhiên qua kinh nghiệm, tôi thấy không
nên quyết đoán cứ hễ ngắn là bần tiện và dài là sủng vinh, thành ra võ
đoán.
Thật ra những người ngắn không bằng mắt đa số tính hạnh cô độc và
tiền vận từ ba mươi trở về trước, hoàn cảnh khách quan gặp nhiều trở
ngại thiếu may mắn. Nếu mắt sáng tức là vận đi sau đó tốt sẽ vẫn hanh
thông như thường, có điều không được toàn vẹn mà thôi. Ngoài ra, lông
mày ngắn, ngang ngang hướng thượng biểu hiện con người ưa phỉnh nịnh,
bầy thân hàng vàng mua lấy trận cười như không, hay đi vào chốn ăn chơi
bài bạc giao du với bọn chó ngựa, nhất thời vinh hoa, chung cuộc thất
bại. Lông mày ngắn lại, hẹp thuộc loại hà tiện, biển lận, tiện chất nô
lệ cho tiền bạc, chuyên ăn bám, vô chí khí.
Lông mày dài hơn mắt và thanh tú có nét thì đông anh em, chí khí
cao xa, thông minh, thạo việc, dễ nổi tiếng nhất là về mặt văn học nghệ
thuật, con đường quyền thế gặp may mắn. Lông mày dài quá mắt nhưng lởm
chởm hỗn loạn thì lại vất vả đủ mọi bề.
Vĩ tán tài nan tụ
Đầu giao thân mệnh tảo khuynh.
Lông mày về cuối cứ nhạt thưa dần, mọc không tụ vào một đường gọi
là vĩ tán. Tính tình người này hào sảng, khảng khái, giàu nhiệt tâm,
trọng đạo nghĩa. Khuyết điểm lớn nhất của tướng vĩ tán mi là dễ xung
động cực đoan, làm việc gì ít suy nghĩ cho thật chín chắn, không biết
lượng sức để thành cái họa “tài nhỏ chí lớn”. Tinh thần cho sự nghiệp
thừa thãi mà khả năng nhẫn nại hết sức thiếu.
Trong đời chúng ta thường gặp những nhân vật nhất thời phong vận
rồi cuối cùng tịch mịch tiêu điều, đại đa số có tướng vĩ tán mi. Tài nan
tụ ý nói tiền bạc lúc có lúc không, tức là sự nghiệp chìm nổi chẳng
vững chắc
Đầu mày giao nhau tại sao lại yểu?
Bởi vì ấn đường thuộc mệnh cung. Lông mày xâm phạm ấn đường có
nghĩa là hai hung tinh La Hầu và Kế Đô đem sát khí vào mệnh cung, cho
nên không thọ, khó lòng qua tuổi bốn mươi. Nếu mắt và trán xấu nữa, tuổi
thọ càng rút đi hơn. Sách “Kim Tỏa Kinh” viết: “Mi giao phá ấn vô thọ
cánh vô lộc” (Đầu mày giao tiếp nhau, chẳng những yểu mà còn kém cả
đường y lộc).
Kỷ Tín ngày xưa vì tướng liên mi mà chết tại trận. Trong trận Huỳnh
Dương, Hạng Võ bao vây Lưu Bang, Kỷ Tín phải đóng giả Lưu Bang đem quân
ra hàng cho Lưu Bang trốn thoát. Hạng Võ bị lừa, tức giận phanh thây Kỷ
Tín.
Trung tâm trực đoạn huê tính thiểu
Lưỡng đầu cao ngưỡng tráng khí hoành
Lông mày đột nhiên bị đứt quãng giữa hoặc vì nó mọc như thế hoặc vì nó bị một vết răn trên mặt ngăn đôi, gọi là gián đoạn mi.
Người có tướng mi gián đoạn tính tình ngay thẳng đến độ tàn nhẫn
chỉ biết lý mà không xét tình, nhiều lý trí, thiếu tình cảm, lạnh nhạt,
ít nói cười cho nên khắc cha mẹ, xa anh em, bạn bè kể cả vợ chồng. Trong
cuộc sống, vận tốt chen lẫn vận xấu. Nếu như có vầng trán nở nang, sáng
sủa sẽ thành một khoa học gia thành công. Nếu như có mũi cao lớn, quyền
cao rộng sẽ thành một đại tướng. Còn như trán hẹp, sắc mày vàng khô,
mũi thấp hãm thì chỉ có cơ khổ bần hàn.
Đầu lông mày, cuối lông mày tượng trưng cho chí khí của một người.
Đầu lông mày cao khởi, đuôi lông mày hướng lên bộ vị thiên sương (giáp
thái dương) hoặc chạy dài đến tóc mai đều là loại người mang chí lớn.
Nói đầu mày cao khởi không có nghĩa là nó vểnh lên đâu vì chỉ có
đuôi mày mới nên vểnh (phất thiên sương) còn đầu mày nên ngang bằng
không nên chúc xuống thôi, nếu đầu mày cao quá thì lại thành ra loại tự
cao tự đại, hỗn láo. Đuôi mày cũng thế, không nên vểnh quá mức như bay
lên vì nếu bay lên thì nhiều kẻ thù.
Độc giả hãy cẩn trọng đối với điểm tinh vi trên đây
Mao trực tính lang,
Mao nghịch họa sinh.
Nghĩa là: lông mày mà dựng đứng, con người tính thâm hiểm, độc địa. Lông mày mọc ngược, họa sắp tới.
Trên nguyên tắc, tướng lý lông mày phải gốc cứng ngọn mềm, nằm ép
như cỏ rạp xuống mỗi khi gió thổi, không nên dựng đứng lên như cây sậy.
Người nào mi mao dựng đứng quyết không trung thực với bạn bè, chuyên làm
việc bất nghĩa, cho nên cũng là một trong những tướng có thể hung tử.
Lông mày mọc ngược hay gặp tai họa nhất là lúc nào nó đi đôi với
mắt đỏ rần rần, nếu không bị lừa đảo phá tài cũng bị thị phi quan tụng,
hoặc gặp thiên tai hỏa hoạn hoặc vợ chồng xa cách.
Lông mày quá mềm không có gốc cứng mọc chùm xuống mắt, tất nhiên
tính tình nhu nhược và vô dụng. Nếu mày có đôi mắt sáng thì bất quá cũng
chỉ làm mạc liệu coi sóc văn thư chứ không bao giờ ở ngôi vị chủ. Thời
bình còn sống được, thời loạn hết sức cơ cực.
Sách có câu: “Mi mao bà bà, chủ đắc mỹ thê” (Lông mày mọc chùm xuống mắt thường được vợ hiền, vợ ngoan).
Âu đó cũng là cái thiên lý bù trừ, có bộ lông mày nhu nhược tốt phúc sẽ được nhờ vợ.
Trong trường hợp bộ lông mày rủ ấy mọc ở trên cao, mi cốt cũng cao
thì chỉ là người ưa khoác lác, ưa tranh luận, lúc vào việc cần ứng biến
lại chẳng ra cơm cháo gì.
Liệt thổ phân mâu
Do ngọc điền chi cao lãng
Liệt thổ phân mâu là cắt đất chia đôi sơn hà. Ngọc điền là một danh từ văn chương của tướng học để chỉ ấn đường.
Lông mày luôn luôn đi đôi phối hợp với ấn đường. Ấn đường cao sáng cộng với đôi mày sơ tú đáng mặt vương hầu.